Lễ tuyên thệ nhậm chức của Ilham Aliyev, Tổng thống nước Cộng hòa Azerbaijan, đã được tiến hành
Ngày 14/2, lễ tuyên thệ nhậm chức của Tổng thống nước Cộng hòa Azerbaijan Ilham Aliyev đã được tổ chức tại Quốc hội.
Lễ nhậm chức có sự tham dự của Đệ nhất phu nhân Mehriban Aliyeva, các quan chức nhà nước và chính phủ, và các nghị sĩ.
Các đại biểu tham dự buổi lễ nhiệt liệt chào đón Tổng thống nước Cộng hòa Azerbaijan Ilham Aliyev.
Tuyên bố bắt đầu lễ nhậm chức của Tổng thống Ilham Heydar oglu Aliyev, người được bầu làm Tổng thống nước Cộng hòa Azerbaijan thông qua cuộc bầu cử trên toàn quốc.
Sau nghi thức diễu hành, các binh sĩ của Lực lượng Vũ trang đã mang Quốc kỳ nước Cộng hòa Azerbaijan và cờ của Tổng thống Azerbaijan lên bục.
Chủ tịch Tòa án Hiến pháp nước Cộng hòa Azerbaijan Farhad Abdullayev và các thẩm phán của Tòa án Hiến pháp đã được mời lên bục.
Chủ tịch Tòa án Hiến pháp Cộng hòa Azerbaijan Farhad Abdullayev phát biểu tại sự kiện:
- Thưa quý vị!
Như đã biết, Tòa án Hiến pháp nước Cộng hòa Azerbaijan, thông qua quyết định ngày 13/2/2024, đã xác nhận kết quả của Ủy ban Bầu cử Trung ương liên quan đến cuộc bầu cử Tổng thống tại Cộng hòa Azerbaijan, tuyên bố ông Ilham Heydar oglu Aliyev là Tổng thống nước Cộng hòa Azerbaijan.
Theo Điều 103 của Hiến pháp nước Cộng hòa Azerbaijan, Tổng thống đắc cử của nước Cộng hòa Azerbaijan Ilham Heydar oglu Aliyev được mời tham dự lễ tuyên thệ nhậm chức trước sự chứng kiến của các thẩm phán của Tòa án Hiến pháp.
Tổng thống nước Cộng hòa Azerbaijan Ilham Aliyev đặt tay lên Hiến pháp nước Cộng hòa Azerbaijan và tuyên thệ:
- Tôi xin thề, trong khi thực hiện quyền hạn của Tổng thống Cộng hòa Azerbaijan, tuân thủ Hiến pháp của Cộng hòa Azerbaijan, để bảo vệ độc lập và toàn vẹn lãnh thổ của nhà nước và phục vụ nhân dân với thái độ tôn trọng.
Tổng thống sau đó đặt tay lên Kinh Qur'an và tuyên thệ:
- Tôi đặt tay lên Kinh Qur'an và tuyên thệ: Tôi sẽ trung thành với các giá trị đạo đức và truyền thống dân tộc được tạo ra bởi người Azerbaijan trong nhiều thế kỷ, và tôi sẽ luôn đề cao chúng.
Quốc ca của Cộng hòa Azerbaijan được vang lên.
Tổng thống Ilham Aliyev quỳ xuống và hôn Quốc kỳ Cộng hòa Azerbaijan.
Tổng thống nước Cộng hòa Azerbaijan Ilham Aliyev phát biểu tại lễ tuyên thệ nhậm chức.
Bài phát biểu của Tổng thống Ilham Aliyev
-Kính thưa các Quý ông và Quý bà
Trước hết, tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn chân thành đến người dân Azerbaijan vì đã một lần nữa đặt niềm tin lớn lao và ủng hộ tôi trong cuộc bầu cử tổng thống. Hãy để tôi đảm bảo với đất nước thân yêu của tôi một lần nữa rằng tôi sẽ tiếp tục nỗ lực hết mình cho sự phát triển toàn diện của Azerbaijan và bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ của chúng ta.
Người dân Azerbaijan đã ủng hộ tôi trong hơn 20 năm qua. Năm 2003, khi tôi được bầu làm Tổng thống lần đầu tiên, tôi đã đảm bảo với người dân của mình rằng tôi sẽ cố gắng đáp ứng tất cả các mục tiêu trước mắt và cố gắng đáp lại tin tưởng mà nhân dân đã đặt vào tôi. Những năm qua là một giai đoạn đầy thành công và chiến thắng. Đã có những khó khăn, vướng mắc, nhưng nhân dân Azerbaijan đã đoàn kết một khối và thành công trên con đường phát triển và tiến bộ trước mọi khó khăn, vướng mắc.
Tất cả những cam kết tôi đưa ra vào năm 2003 giờ đã trở thành thực hiện. Nền tảng của tất cả những thành tựu của chúng ta là nhân dân Azerbaijan, sự tin tưởng của họ vào tôi và sự đoàn kết trước một mục tiêu duy nhất. Chúng ta đã chứng minh cho toàn thế giới thấy rằng chúng ta là một quốc gia vĩ đại, rằng chúng ta chịu trách nhiệm về vận mệnh của chính mình, rằng chúng ta có khả năng tự giải quyết các vấn đề đất nước phải đối mặt mà không cần sự giúp đỡ của bất kỳ ai, và chúng ta đang giải quyết chúng một lần và mãi mãi.
Trước hết, chắc chắn một trong số những lời hứa tôi đã đưa ra là việc khôi phục sự toàn vẹn lãnh thổ của đất nước chúng ta. Vào thời điểm đó và trong những năm sau đó, bao gồm năm 2018, trong buổi lễ tuyên thệ nhậm chức, tôi đã phát biểu từ bục này rằng cuộc xung đột Armenia-Azerbaijan chỉ nên được giải quyết trong khuôn khổ sự toàn vẹn lãnh thổ của Azerbaijan, rằng người dân Azerbaijan sẽ không bao giờ dung thứ cho việc thành lập một nhà nước Armenia thứ hai trên lãnh thổ của chúng ta và chúng ta sẽ giải phóng quê hương bằng bất cứ giá nào. Chỉ hai năm rưỡi trôi qua kể từ ngày đó, và người dân Azerbaijan đã đoàn kết như một nắm đấm và giải phóng một phần lớn đất đai sau Chiến tranh Vệ quốc. Hơn 300 thành phố và làng mạc đã được giải phóng khỏi những kẻ xâm lược, bao gồm cả thành phố Shusha, thủ đô văn hóa của chúng ta. Chúng ta đã khôi phục lại công lý lịch sử bằng máu và sự hy sinh.
Cầu mong thánh Allah an nghỉ linh hồn của tất cả các anh hung liệt sỹ của chúng ta. Nhờ lòng dũng cảm, sự hy sinh và chủ nghĩa anh hùng của hàng chục ngàn thanh niên Azerbaijan, chúng ta hiện đang sống và xây dựng một Karabakh tự do, chúng ta đang xây dựng, tạo ra và khôi phục các thành phố và làng mạc của chúng ta như một quốc gia đã khôi phục toàn vẹn lãnh thổ và phẩm giá.
Chiến tranh Karabakh lần thứ hai đánh dấu một chương quan trọng trong lịch sử của chúng ta. Tuy nhiên, nó có thể đã không xảy ra nếu Armenia, lãnh đạo và các lực lượng hỗ trợ của họ tuân thủ luật pháp quốc tế và thực hiện bốn nghị quyết của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc. Nếu các cường quốc trên thế giới áp đặt các biện pháp trừng phạt đối với Armenia vì chính sách xâm lược của nước này hoặc ít nhất là lên án chính sách xâm lược của nước này, thì sẽ không cần đến chiến tranh. Azerbaijan đã thể hiện sự kiềm chế trong nhiều năm. Chúng ta vẫn kiên trì với các cuộc đàm phán mặc dù hy vọng đã giảm dần trong những năm qua, quốc gia chiếm đóng thậm chí còn trở nên vô liêm sỉ hơn và nghĩ rằng họ có thể giữ đất đai bị chiếm đóng của chúng ta mãi mãi.
Những người đã cho họ sự tự tin này phải chịu đựng và cùng gánh chịu toàn bộ trách nhiệm cùng với lãnh đạo Armenia. Tôi đã nhiều lần nói tại các sự kiện khác nhau và trong các cuộc trò chuyện với giới lãnh đạo Armenia và các nhà lãnh đạo của các cường quốc ủng hộ họ rằng Azerbaijan sẽ không bao giờ chấp nhận tình huống này. Tôi đã nói rằng họ nên thuyết phục Armenia và thực hiện các bước cần thiết để chấm dứt sự chiếm đóng này trước khi quá muộn.
Thật không may, tất cả các cuộc gọi của tôi và tất cả những lời cảnh báo của tôi đều bị phớt lờ - như thể họ nghĩ rằng người dân Azerbaijan sẽ phải chấp nhận sự chiếm đóng này. Chúng ta đã cho thấy năng lực trên chiến trường của mình. Chúng ta đã nghiền nát hoàn toàn quân đội Armenia trên chiến trường chỉ trong 44 ngày. Chúng ta đã khiến họ lâm vào tình trạng mà chính họ phải thừa nhận, rằng có hơn 12.000 binh sỹ đào ngũ trong quân đội Armenia. Không một người nào trong quân đội Azerbaijan rời khỏi chiến trường hoặc bỏ chạy.
Điều này một lần nữa cho thấy tinh thần bất khuất của nhân dân Azerbaijan. Nó một lần nữa cho thấy rằng một thế hệ trẻ đã trưởng thành và sẵn sàng hy sinh vì Tổ quốc, đất nước và phẩm giá quốc gia. Thế hệ trẻ của chúng ta đã sẵn sàng hy sinh. Chúng ta đã phá vỡ câu chuyện hoang đường mà Armenia đã cố gắng tạo ra trên toàn thế giới trong nhiều năm và phơi bày bản chất hèn nhát và đầu hàng của quân đội Armenia. Những người lính dũng cảm của chúng ta đã chứng minh điều này bằng máu, tiến lên và vượt qua 5 đến 6 tuyến phòng thủ. Cuộc chiến tranh vệ quốc kéo dài 44 ngày, tôi muốn nói lại một lần nữa, đã cho thấy tinh thần kiên định của chúng ta, cho thấy quyết tâm của người dân Azerbaijan, cho thấy sức mạnh của đất nước Azerbaijan. Đất nước đoàn kết như một nắm đấm, và tất cả các mục tiêu lịch sử và chiến lược của chúng ta đã đạt được trong vòng 44 ngày. Trong 44 ngày đó, quân đội của chúng ta không lùi một bước, chúng ta chỉ tiến về phía trước. Việc giải phóng Shusha là một sự kiện lịch sử, cũng là sự kiện kết thúc Chiến tranh Karabakh lần thứ hai. Sau đó, Armenia buộc phải ký văn kiện đầu hàng, vẫy cờ trắng và đầu hàng. Do đó, Chiến tranh Karabakh lần thứ hai đã kết thúc.
Trong thời kỳ hậu chiến, chúng ta đã thể hiện nguyên tắc lập trường của mình trên tất cả các vấn đề. Trong nhiều cuộc họp với những bên cố gắng đóng vai trò trung gian hòa giải quốc tế và với phía Armenia đều chỉ rõ họ phải hoàn thành tất cả các nghĩa vụ của mình. Tất cả mọi thứ được nêu rõ ràng trong văn kiện đầu hàng. Đúng là một số nghĩa vụ đã được thực hiện, dưới áp lực và sự sợ hãi. Bởi vì Chiến tranh Karabakh lần thứ hai đã giáng một đòn chí mạng vào những kẻ xâm lược đến nỗi họ sẽ mất một thời gian dài mới có thể phục hồi. Tuy nhiên, thời gian trôi qua, chúng ta thấy được các yêu sách lãnh thổ mới đã được đưa ra chống lại chúng ta và họ không muốn từ bỏ những hành động xấu xí của mình. Chúng ta yêu cầu một cách đúng đắn rằng tất cả các điều kiện và nghĩa vụ phải được thực hiện. Armenia đã tự thực hiện các nghĩa vụ này. Trong số đó, trước hết, có nghĩa vụ loại bỏ các nhóm vũ trang bất hợp pháp khỏi lãnh thổ Azerbaijan và trên tuyến đường bộ nối giữa phần chính của Azerbaijan và Cộng hòa tự trị Nakhchivan. Các nghĩa vụ này đã không được thực hiện trong ba năm. Armenia dường như đã quên kết quả của Chiến tranh Karabakh lần thứ hai. Có lẽ ai đó đã cho họ lời khuyên không nên thực hiện những nghĩa vụ này.
Trong ba năm, chúng ta đã thể hiện sự kiên nhẫn, chúng ta không có ý định tạo ra căng thẳng mới, và toàn bộ các sự kiện diễn ra trong giai đoạn từ Chiến tranh Karabakh lần thứ hai đến chiến dịch chống khủng bố một lần nữa cho thấy lập trường công bằng của Azerbaijan. Thật vậy, Armenia và các thế lực đằng sau họ không muốn thấy điều đó, nhưng mọi thứ đều được ghi lại và không thể bị che giấu. Trong suốt ba năm, Armenia không chỉ thất bại trong việc rút các lực lượng vũ trang khỏi khu vực Karabakh mà còn gửi thêm vũ khí và mìn. Họ vẫn tiếp tục và thậm chí còn gia tăng các hoạt động khủng bố bằng mìn đối với chúng ta. Như thể Armenia đang cố gắng đánh lừa cả thế giới, bao gồm cả chúng ta, rằng các đơn vị vũ trang của quân đội Armenia không có mặt ở Karabakh và họ là một lực lượng tự vệ. Những người tin vào những lý lẽ vô nghĩa như vậy chịu trách nhiệm cùng với giới lãnh đạo của Armenia.
Do đó, hoạt động chống khủng bố là tất yếu. Những điểm mâu thuẫn trong lập trường của Armenia đã trở nên phổ biến. Thật lạ lùng nếu trong một tuần mà Armenia không đưa ra một số tuyên bố mâu thuẫn nào đó. Họ là quốc gia môi mặt chính thức công nhận sự toàn vẹn lãnh thổ của Azerbaijan và tuyên bố điều đó vào tháng 10/2022 nhưng mặt khác lại không từ bỏ yêu sách lãnh thổ chống lại chúng ta. Điều này được thể hiện rõ trong các tuyên bố cũng như luật pháp của họ, bao gồm cả các luật cơ bản của họ, và cả những lá thư chúc mừng do giới lãnh đạo Armenia gửi cho các lực lượng ly khai. Những người không muốn thấy điều này, những người cố gắng đứng đằng sau Armenia hôm nay nên biết rằng họ không thể che giấu bất cứ điều gì.
Sự toàn vẹn lãnh thổ của chúng ta phải được khôi phục hoàn toàn, và chúng ta đã kiên định tiến tới mục tiêu này sau Chiến tranh Karabakh lần thứ hai. Không cần phải nhắc lại tất cả các sự kiện, người dân Azerbaijan đều biết và ghi nhớ tất cả. Tất cả các bước đi của chúng ta đều có một logic, mỗi bước đi là sự tiếp nối hợp lý của bước đi trước đó, cho dù nó liên quan đến tuyến đường Lachin-Khankendi hay hoạt động chống khủng bố. Tôi cũng nên đề cập đến các bước đi khác, bao gồm các sự kiện đã diễn ra trên biên giới có điều kiện giữa Azerbaijan và Armenia, mà tôi nghĩ đã đóng vai trò rất quan trọng trong việc đạt được thực tế như ngày nay. Có lẽ, vào thời điểm đó, một số người không thể hiểu đầy đủ điều này vì những lý do khách quan, nhưng hôm nay khi nhìn lại, mọi người có thể thấy rằng không một bước đi nào của chúng ta mang tính tình huống, phiêu lưu hoặc vô nghĩa. Nói chung, chúng ta không bao giờ thực hiện các bước vô nghĩa, không và sẽ không làm điều đó. Dù chúng ta thực hiện bước đi nào hôm nay, những bước đi này đều có ý nghĩa để tiến tới mục tiêu.
Chiến dịch chống khủng bố hồi tháng 9 một lần nữa cho thấy sức mạnh của lực lượng vũ trang nước ta. Chỉ trong vài giờ, quân đoàn viễn chinh khoảng 15.000 người của quân đội Armenia đã bị tê liệt hoàn toàn và buộc phải ký đầu hàng lần thứ hai. Với điều này, chủ nghĩa ly khai trên lãnh thổ Azerbaijan đã bị dập tắt. Azerbaijan khôi phục hoàn toàn toàn vẹn lãnh thổ và chủ quyền quốc gia.
Đây là một sự kiện lịch sử, và sự kiện lịch sử này có một vị trí đặc biệt trong lịch sử hàng trăm năm của chúng ta. Điểm đặc biệt và tầm quan trọng chính của cuộc bầu cử tổng thống này là đây là lần đầu tiên trong thời kỳ độc lập, một cuộc bầu cử được tổ chức trên toàn bộ lãnh thổ nước ta. Như mọi người đã biết, tôi đã bỏ phiếu ở Khankendi. Tôi có thể bỏ phiếu ở bất cứ nơi nào ở Azerbaijan, nhưng tôi nghĩ sẽ đúng đắn hơn nếu bỏ phiếu ở Khankendi. Tội ác đẫm máu chống lại nhân dân ta bắt đầu vào cuối những năm 1980 ở Khankendi. Tòa nhà nơi tôi bỏ phiếu ở Khankendi chính là nơi lên kế hoạch và kiểm soát cuộc diệt chủng chống lại nhân dân ta. Chính tại quảng trường trước tòa nhà nơi tôi bỏ phiếu, những người theo chủ nghĩa dân tộc Armenia và sau đó là nhà nước Armenia đã đưa ra yêu sách lãnh thổ chống lại chúng ta. Chính tại tòa nhà đó, một ủy ban đặc biệt đã được thành lập vào thời Xô Viết để cắt đứt Karabakh khỏi Azerbaijan. Mục tiêu chính của ủy ban đó là tách rời Karabakh khỏi Azerbaijan, và mọi người đều biết điều đó. Đó là lý do tại sao những thế lực xấu xa chiếm đóng bất hợp pháp địa điểm lịch sử của chúng ta trong 30 năm, nơi được xây dựng bởi vua Panahali Khan, đã xác nhận sự sụp đổ của chúng ở đó - tất nhiên là chúng không còn lựa chọn nào khác. Lá phiếu tôi bỏ ở đó, lá phiếu tôi bỏ vào thùng phiếu đó không chỉ là một lá phiếu. Đó là chiếc đinh cuối cùng đóng vào cỗ quan tài của phe ly khai Armenia.
Một kỷ nguyên mới bắt đầu ngay bây giờ. Chúng ta đang hiên ngang bước vào giai đoạn này. Sẽ có những thành tựu hơn nữa trong thời đại này, và tôi không nghi ngờ điều đó. Bởi vì lịch sử trong những năm gần đây cho thấy rằng tất cả các nhiệm vụ chúng ta đặt ra cho chính mình đều được hoàn thành. Tất nhiên, cả đất nước Azerbaijan đang bước vào kỷ nguyên này, và những người đã thể hiện sự đoàn kết, bao gồm cả sự đoàn kết tuyệt vời trong cuộc bầu cử này, sẽ đạt được thành công lớn hơn nữa. Tôi không nghi ngờ điều đó. Không khí tích cực trong xã hội Azerbaijan khiến chúng ta thậm chí còn mạnh mẽ hơn. Một Azerbaijan hùng mạnh luôn là mục tiêu của chúng ta. Nếu chúng ta không xây dựng một Azerbaijan hùng mạnh, nếu chúng ta phụ thuộc vào nước khác, cả về chính trị lẫn kinh tế, chúng ta sẽ không bao giờ có thể khôi phục lại sự toàn vẹn lãnh thổ của mình. Là một phần của các cuộc đàm phán kéo dài, một số đề xuất chưa hoàn thành đã được đưa ra cho chúng ta nhiều lần. Tuy nhiên, chúng ta không thể chấp nhận những đề xuất đó. Tôi luôn nói rằng lá cờ Azerbaijan sẽ tung bay ở mọi nơi trên lãnh thổ của chúng ta.
Tôi đã nói tại lễ mở cửa Quảng trường Quốc kỳ rằng lá cờ của chúng ta sẽ tung bay ở Shusha và Khankendi và đây là chính sách của chúng ta. Chúng ta đã huy động mọi nguồn lực và tiến tới mục tiêu đó. Thời khắc lịch sử đó đến gần hơn mỗi ngày và mỗi giờ.
Tất nhiên, khi chúng ta đang bước vào một kỷ nguyên mới, chúng ta có những hy vọng lớn. Tôi chắc chắn rằng tất cả người dân Azerbaijan đều có hy vọng lớn. Tất nhiên, chúng ta nên làm việc chăm chỉ và thực hiện các bước đi để thực hiện những hy vọng này.
Tôi tin rằng một trong những mục tiêu chính đối với chúng ta trong những năm tới là củng cố hơn nữa Quân đội và Lực lượng Vũ trang. Sau Chiến tranh Karabakh lần thứ hai, những bước tiến lớn đã được thực hiện theo hướng này, và tôi đã nói về vấn đề này trong nhiều dịp khác nhau. Tôi đã nói rằng Quân đội Azerbaijan đã trở nên mạnh hơn so với năm 2020 hiện nay và chiến dịch chống khủng bố, chỉ kéo dài vài giờ, là một ví dụ rõ ràng về điều này.
Ngày nay, các bước đi cần thiết đang được thực hiện cho sự phát triển trong tương lai của Lực lượng Vũ trang của chúng ta. Việc mua sắm vũ khí và thiết bị cần thiết; Thành lập các đơn vị vũ trang mới. Số lượng Lực lượng Đặc biệt đã được tăng lên nhiều lần và số lượng binh sĩ trong các đơn vị "Đặc công" mới lên tới hàng ngàn người, và quá trình này vẫn tiếp tục. Chúng ta đã tạo ra một đội quân - những điều này sẽ được tiếp tục - không ai có thể xem thường chúng ta và thậm chí nghĩ về điều đó trong tương lai. Một sự phản ứng thích hợp ngay lập tức đã được đưa ra sau một hành động khiêu khích khác của Armenia vào ngày hôm trước, và kẻ thù đã bị trừng phạt. Đây là một tín hiệu khác cho họ và chủ yếu là cho các lực lượng khuyến khích họ, chống lại chúng ta - không ai có thể cản đường chúng ta. Cho dù Armenia có thể có sự bảo trợ lớn như thế nào, không ai có thể ngăn cản chúng ta. Chính sách của chúng ta dựa trên luật pháp quốc tế. Chúng ta không có tuyên bố chủ quyền đối với lãnh thổ Armenia, nhưng họ phải từ bỏ yêu sách của mình. Việc tống tiền chúng ta bằng những tuyên bố vô căn cứ sẽ khiến họ phải trả giá đắt và mọi người đều có thể nhìn thấy điều đó. Như vậy, quá trình xây dựng quân đội sẽ được tiếp tục. Thậm chí hiện nay, chi tiêu lớn nhất trong ngân sách nhà nước là chi cho quân sự và, cùng với những chi phí đó, là việc tái thiết Karabakh và Đông Zangezur.
Chúng ta đang tạo ra một tổ hợp quân sự và công nghiệp rất mạnh, giai đoạn đầu tiên đã được hoàn thành. Giai đoạn thứ hai sẽ còn mở rộng hơn nữa. Chỉ riêng trong năm nay, ít nhất một tỷ manat sẽ được cả doanh nghiệp tư nhân và doanh nghiệp nhà nước đầu tư vào lĩnh vực này, và chúng ta sẽ cung cấp cho mình một lượng vũ khí và thiết bị thậm chí còn lớn hơn, xuất khẩu một số lượng lớn hơn. Tôi có thể nói rằng chúng ta cũng sẽ phần lớn thoát khỏi sự phụ thuộc của nước ngoài trong lĩnh vực này. Cũng giống như trong chính trị và kinh tế, chúng ta không bị ảnh hưởng bởi nước ngoài, bởi vì chúng ta đang tiến hành một chính sách độc lập.
Mọi người đều thấy tình hình thế giới hiện nay. Thế giới đã thực sự tiến rất gần đến chiến tranh thế giới thứ ba. Một số người tin rằng chiến tranh thế giới thứ ba đã bắt đầu. Có thể có những giả định khác nhau về điều đó. Tất nhiên, chiến tranh hiện đại rất khác. Thậm chí không thể so sánh Thế chiến II với các cuộc chiến ngày nay. Tất nhiên, ngày nay, nhiều quốc gia đã bắt đầu chú ý đến lĩnh vực quân sự. Chúng ta đã làm điều này trong hơn 20 năm, và kinh nghiệm có được ngày hôm nay, bao gồm cả kinh nghiệm chiến đấu, là vô giá. Quân đội ta đã chứng tỏ sức mạnh của mình không phải trong các cuộc tập trận, duyệt binh, mà trên chiến trường. Về mặt quân sự, Armenia và những người ủng hộ họ nên hiểu rằng không gì có thể ngăn cản chúng ta. Nếu Armenia không từ bỏ các yêu sách lãnh thổ chống lại chúng ta, nếu không đưa luật pháp của họ vào trật tự, tất nhiên, sẽ không có hiệp ước hòa bình. Điều này một lần nữa cho thấy việc xây dựng quân đội và tăng cường tiềm lực quân sự là mục tiêu chính. Hôm nay, tôi cũng lưu ý rằng điều này đã trở thành nhiệm vụ chính của nhiều quốc gia. Có thể thấy rõ ràng trong các học thuyết quân sự, chi tiêu ngân sách và các hoạt động khác của họ. Lợi thế của chúng ta là Quân đội của chúng ta đã thể hiện sức mạnh trên chiến trường, Quân đội của chúng ta có tinh thần chiến đấu cao, tính chuyên nghiệp ngày càng tăng và chúng ta đã đánh bại Armenia trên chiến trường. Do đó, yếu tố này sẽ luôn hiện diện.
Đồng thời, chúng ta phải củng cố bảo vệ biên giới. Tôi đang đặt ưu tiên cho nhiệm vụ này. Các bước quan trọng đã được thực hiện theo hướng này, đặc biệt nếu chúng ta tính đến thực tế là sau Chiến tranh Karabakh lần thứ hai, chúng ta đã khôi phục lại cả biên giới Azerbaijan-Iran, nơi bị chiếm đóng vào thời điểm đó, và biên giới có điều kiện giữa Azerbaijan và Armenia. Tất nhiên, việc xây dựng cơ sở hạ tầng biên giới có tầm quan trọng đặc biệt, và ở đây chúng ta đang và sẽ tiếp tục sử dụng các phương pháp hiện đại nhất. Biên giới của chúng ta cần phải được kiểm soát nghiêm ngặt, để ngay cả một con chim cũng không thể bay qua. Bảo vệ biên giới cũng là bảo vệ chúng ta khỏi những rủi ro bên ngoài. Bởi vì không có rủi ro trong nước. Mọi rủi ro tiềm ẩn đều nằm và phát sinh từ bên ngoài. Các biện pháp an ninh được coi là một nhiệm vụ quan trọng trong tương lai. Khi đã thực thi các biện pháp an ninh và củng cố biên giới, chúng ta phải tự bảo vệ mình khỏi những rủi ro vật chất và cả ý thức hệ. Rủi ro ý thức hệ không có giới hạn, đặc biệt là trong tình hình hiện nay. Do đó, nhiệm vụ chính là giáo dục thế hệ trẻ tinh thần yêu nước, truyền thống dân tộc. Chúng ta phải tiếp cận vấn đề này rất nghiêm túc, và tôi đang đặt nhiệm vụ này làm ưu tiên. Giáo dục thế hệ trẻ có nghĩa là đảm bảo tương lai của chúng ta.
Ngày nay, người dân Azerbaijan đoàn kết như một nắm đấm. Sự nghiệp đoàn kết toàn dân là giải phóng Karabakh. Vấn đề này đã được giải quyết và sự thống nhất này phải trường tồn. Đoàn kết dân tộc là trường tồn vì vị thế của Azerbaijan ngày càng tăng, và vai trò của đất nước trên trường quốc tế ngày càng tăng. Tất nhiên, không loại trừ các hành động khiêu khích màn tính ý thức hệ chống lại chúng ta. Điều đó là không thể tránh khỏi, và chúng ta thấy chúng gần như hàng ngày. Phủ bóng đen lên công việc của chúng ta, phân biệt đối xử với chúng ta và tạo ra một hình ảnh vô căn cứ, sai lầm và tiêu cực về Azerbaijan - chúng ta thấy tất cả những điều này trong cuộc sống hàng ngày, người dân Azerbaijan nhìn thấy nó và phẫn nộ vì điều đó.
Chúng ta phải giáo dục một thế hệ trẻ trung thành với truyền thống dân tộc và các giá trị đạo đức như chúng ta. Tâm trí của thế hệ trẻ phải trong sáng lành mạnh. Không để bất cứ ai có thể đầu độc trí não họ. Tất nhiên, trong việc này, giáo dục gia đình được đặt lên hàng đầu. May mắn thay, chúng ta có hạt nhân gia đình Azerbaijan khỏe mạnh, dựa trên truyền thống và giá trị dân tộc. Giáo dục gia đình là giáo dục cơ bản cho mọi thanh thiếu niên và trẻ em. Thứ hai là giáo dục học đường. Các trường học Azerbaijan đã đóng một vai trò lớn trong việc giáo dục những người trẻ tuổi thành công như vậy. Các giá trị thấm nhuần trong trẻ em ở trường, giáo dục và truyền đạt kiến thức cho trẻ em về độc lập, phẩm giá quốc gia, về những bất công chống lại chúng ta trong nhiều thế kỷ, không chỉ trong 30 năm qua, việc mất đất vào những thời điểm khác nhau và tầm quan trọng to lớn của lịch sử anh hùng của chúng ta. Các giá trị quốc gia và đạo đức nói chung tạo thành nền tảng xã hội chúng ta. Đó là một tài sản không thể lay chuyển, một giá trị không thể lay chuyển, và phụ thuộc vào chúng ta. Bởi vì nếu một thế lực bên ngoài đạt được ý định nhơ bẩn của họ ở đây, thì chúng ta sẽ có những vấn đề nghiêm trọng. Do đó, giáo dục thanh niên về tinh thần dân tộc, giáo dục họ dựa trên các giá trị truyền thống và xóa bỏ hoàn toàn cái gọi là giá trị tiến bộ và xa lạ khỏi xã hội của chúng ta - đây là nhiệm vụ hàng đầu cả chúng ta, của mọi gia đình và của nhà nước. Tất nhiên, nhà nước đang và sẽ tiếp tục tiến hành chính sách trong lĩnh vực này. Đồng thời, như tôi đã nói, toàn xã hội nên đoàn kết, và chúng ta đang thấy điều này. Sự đoàn kết được thể hiện trong cuộc bầu cử này củng cố xã hội của chúng ta như một tảng đá và không một thế lực bên ngoài nào có thể thực hiện bất kỳ kế hoạch xảo quyệt nào chống lại chúng ta.
Chúng ta sẽ tiếp tục thực hiện các bước để thành lập một xã hội dân sự ở Azerbaijan. Sự đoàn kết của nhân dân Azerbaijan là một trong những thành tựu lớn nhất của chúng ta. Chiến thắng rực rỡ trong Chiến tranh Karabakh lần thứ hai một lần nữa cho thấy nhân dân Azerbaijan là một quốc gia vĩ đại. Tất cả dân tộc và người dân sống ở Azerbaijan được thống nhất dưới lá cờ của Azerbaijan. Trong Chiến thắng này, trong Chiến thắng lịch sử này, mỗi dân tộc đang sinh sống trên đất nước chúng ta đều có những đóng góp quý báu của riêng mình.
Hệ tư tưởng của chủ nghĩa Azerbaijan và các nguyên tắc của chủ nghĩa Azerbaijan đã được thiết lập từ lâu ở Azerbaijan. Một trong những di sản quý giá mà lãnh tụ vĩ đại Heydar Aliyev để lại cho chúng ta là hệ tư tưởng của chủ nghĩa Azerbaijan. Chúng ta, với tư cách là những người đi theo con đường này, đang tiếp thêm sinh lực cho những khuynh hướng tích cực này. Tất cả các dân tộc ở Azerbaijan sống như một gia đình duy nhất và thân thiện. Những người muốn làm suy yếu sự thống nhất của chúng ta, bất kể họ cố gắng thế nào, chưa bao giờ và sẽ không bao giờ thành công. Bởi vì tất cả chúng ta đều tập hợp xung quanh một con đường duy nhất. Chúng ta đã có những liệt sĩ và sự đổ máu. Chúng ta hiên ngang tiến về phía trước và chiến đấu chống lại quân xâm lược Armenia. Sự thống nhất này, tình đoàn kết này và Chiến thắng lịch sử vẻ vang này đã đoàn kết tất cả các dân tộc sống ở Azerbaijan chặt chẽ hơn nữa, và điều này đang trở thành ưu tiên hàng đầu cho chúng ta. Tôi có thể nói rằng đã có những thành tựu lịch sử trong lĩnh vực này, dù cho đã và sẽ có khá nhiều nỗ lực để làm suy yếu sự thống nhất này, để làm rung chuyển chúng ta từ bên trong, và tạo ra nhiều hành động khiêu khích khác nhau. Bởi vì các lực lượng chống lại chúng ta, các lực lượng chống Azerbaijan không chấp nhận sức mạnh của chúng ta và không thể đứng yên trước Chiến thắng rực rỡ của chúng ta trước Armenia sẽ cố gắng tận dụng yếu tố này. Nhưng, những nỗ lực của họ sẽ vô ích. Sự hiệp nhất của chúng ta sẽ là rào cản trước những nỗ lực này, và nó đã làm được. Các bước đi cần thiết sẽ được thực hiện theo hướng này. Tất nhiên, xã hội, quan chức chính phủ và các tổ chức nhà nước có một chính sách thống nhất, và chính sách này thể hiện trong cuộc sống hàng ngày.
Một nhiệm vụ quan trọng khác là khôi phục Karabakh và Đông Zangezur. Tôi có thể nói rằng mọi du khách nước ngoài không thiên vị đến các vùng đất được giải phóng đều thực sự ngạc nhiên bởi công việc đang được thực hiện ở đó. Tốc độ phục hồi sau sự tàn phá như vậy có lẽ là chưa từng có trong lịch sử. Chúng ta cũng nên tính đến thực tế là kẻ thù đã khai thác lãnh thổ của chúng ta và hơn 300 người đã mất mạng hoặc suy giảm sức khỏe vì điều đó. Thật không may, chúng ta lại nghe thấy những tin tức khủng khiếp như vậy mỗi tuần. Quá trình rà phá bom mìn đang được tiến hành và 120.000 ha đất đã được làm sạch, nhưng diện tích rải mìn còn lớn hơn nhiều.
Bất chấp tất cả những điều này, quá trình đưa người di cư nội địa cũ trở lại vùng đất tổ tiên của họ đang diễn ra thành công. Đến nay, khoảng 5.400 người di cư nội địa đã được trở về và định cư tại 5 khu định cư. Người di cư nội địa sẽ quay trở lại ít nhất 20 khu định cư trong năm nay. Chúng ta có kế hoạch sắp xếp cho 20.000 người di cư nội địa cũ tại năm thành phố và 15 làng mạc vào cuối năm nay. Quy hoạch tổng thể của hơn một trăm thành phố và làng mạc đã được chuẩn bị và phê duyệt. Công việc xây dựng đã bắt đầu ở nhiều thành phố và làng mạc. Chúng ta sẽ hoàn thành giai đoạn đầu tiên của chương trình Sự trở về Vĩ đại vào cuối năm 2026 khi 140.000 người di tản sẽ trở về vùng đất tổ tiên của họ. Song song với điều này, toàn bộ cơ sở hạ tầng xã hội đang được xây dựng, bệnh viện, trường học, cơ sở thể thao và cơ sở hạ tầng, đường xá, và hơn 130 đường hầm và cầu - 40 đường hầm và 90 cây cầu - đang được xây dựng. Nói cách khác, điều này cho thấy quy mô của công việc. Toàn bộ hệ thống điện lực đã được xây dựng lại, đường sắt đang được xây dựng, hai sân bay quốc tế đã được khánh thành và sân bay thứ ba sẽ được mở tại Lachin. Vì vậy, công việc xây dựng quy mô lớn sẽ được thực hiện. Tất nhiên, những ngôi nhà mới sẽ được xây dựng cho những người di cư nội địa, những khu dân cư tuân thủ các yêu cầu quy hoạch đô thị hiện đại sẽ được xây dựng và diện mạo lịch sử của các thành phố sẽ được khôi phục.
Tất nhiên, nền kinh tế của chúng ta phải phát triển để đạt được tất cả những điều này. Kết quả trong tháng Giêng năm nay khá đáng khích lệ. Tổng sản phẩm quốc nội đã tăng 5% và trong lĩnh vực phi dầu mỏ tăng hơn 12%. Đây là một chỉ số đáng khích lệ. Nó cho thấy chúng ta đang dần lấy lại tốc độ tăng trưởng kinh tế. Để so sánh, tôi có thể nói rằng tổng sản phẩm quốc nội của chúng ta năm 2003 là 7 tỷ đô-la, trong khi theo kết quả của năm ngoái, con số này là 72 tỷ đô-la. Nói cách khác, đây là chỉ số chính về sự phát triển kinh tế của chúng ta trong 20 năm. Dự trữ ngoại hối của chúng ta năm 2003 là 1,6 tỷ đô-la, hiện nay đã tăng lên 69, 5 tỷ đô-la. Hãy chú ý đến tăng dự trữ ngoại hối trong 20 năm qua. Đây là một trong những yếu tố chính của sự độc lập kinh tế và tài chính. Nhờ kết quả của chính sách này, nợ nước ngoài trực tiếp của chúng ta đã giảm xuống còn 6,4 tỷ đô-la, chỉ chiếm 9% tổng sản phẩm quốc nội, thậm chí còn ít hơn thế. Ở các nước phát triển, con số này ở mức 100%, có thể ở mức 140% và chúng ta chỉ ở mức dưới 9%. Vậy điều này có nghĩa là gì? Đây là những chỉ số về hệ thống tài chính lành mạnh của chúng ta, cho phép chúng ta có cơ hội thực hiện một chính sách độc lập. Ngày nay, Azerbaijan, không phụ thuộc vào bất cứ ai, đang phát triển tự tin và thành công và thực hiện chính sách đối ngoại của mình theo đó.
Công việc được thực hiện trong lĩnh vực xã hội cũng rất rõ ràng. Năm 2003, mức lương tối thiểu của chúng ta là 9 manat - nhiều người có lẽ không nhớ điều đó. Hiện giờ là 345 manat. Tất nhiên, mức lương này là không đủ, nhưng đó sẽ là động lực và tạo đà tăng. Lương hưu tối thiểu là 20 manat vào năm 2003. Hiện nay đã đạt 280 manat. Lương hưu trung bình là hơn 500 manat. Mức lương trung bình là 940 manat. Tất nhiên, tôi nhắc lại rằng chúng ta không thể tự mãn. Nhưng có những động lực, có sự phát triển, và quan trọng nhất, có những triển vọng lớn. Những cải cách được thực hiện trong lĩnh vực kinh tế đã tạo ra một môi trường đầu tư hoàn toàn mới ở Azerbaijan. Trong khi những năm trước, đầu tư chủ yếu được thực hiện trong lĩnh vực dầu khí, ngày nay đầu tư vào lĩnh vực phi dầu mỏ được tính bằng hàng tỷ đô-la. Các thỏa thuận đạt được và các hợp đồng được ký kết sẽ thể hiện trong vài năm tới. sự tiến bộ sẽ lớn đến mức mọi người đều sẽ nhìn thấy.
Tất nhiên, chúng ta phải tiếp tục công tác giảm tỷ lệ nghèo đói và thất nghiệp. Tỷ lệ nghèo đói ở mức 5% ở Azerbaijan. Năm 2003, con số này là khoảng 50%. Những nỗ lực để giải quyết tình trạng thất nghiệp cần phải nhất quán để duy trì ở mức thấp. Dân số của chúng ta đã tăng thêm 3 triệu người trong những năm độc lập và thất nghiệp thường là một vấn đề nghiêm trọng ở các quốc gia có dân số ngày càng tăng, bao gồm cả chúng ta. Chúng ta cần tạo ra hàng chục ngàn việc làm mỗi năm. Tất nhiên, nguồn lực trong nước là không đủ cho việc này. Đầu tư nước ngoài là cần thiết, và cải cách kinh tế, bao gồm cải thiện môi trường kinh doanh, cạnh tranh và các biện pháp chống độc quyền, sẽ cải thiện môi trường kinh doanh. Tất nhiên, Karabakh và Đông Zangezur sẽ là một trụ cột mới trong sự phát triển kinh tế của chúng ta. Ở những khu vực đó, các dự án liên quan đến nông nghiệp, năng lượng tái tạo và du lịch sẽ hỗ trợ rất lớn cho các lĩnh vực phi dầu mỏ.
Một trong những vấn đề quan trọng trong lĩnh vực xã hội là bảo trợ xã hội cho gia đình liệt sĩ và những người tàn tật trong chiến tranh. Tôi có thể nói rằng 14.800 ngôi nhà hoặc căn hộ đã được nhà nước trao tặng cho những người thuộc diện này. Quá trình cấp nhà cho 100% người dân trong diện này đang tiến triển nhanh chóng, bao gồm cả năm nay và năm tới.
Một mục tiêu quan trọng khác là phát triển công nghệ. Ngày nay, trong lĩnh vực phát triển công nghiệp quốc phòng, và trong lĩnh vực quân sự nói chung, sự phát triển công nghệ và ưu thế có tầm quan trọng rất lớn. Mọi người đều thấy điều này trong Chiến tranh Karabakh lần thứ hai và chiến dịch chống khủng bố. Tất nhiên, yếu tố chính đằng sau chiến thắng của chúng ta là người lính Azerbaijan - người đàn ông, người lính, người sĩ quan tiêu diệt kẻ thù và giương cao lá cờ ở những vùng đất được giải phóng. Tuy nhiên, phương tiện kỹ thuật cũng đóng một vai trò không nhỏ. Chúng ta đã kết thúc Chiến tranh Karabakh lần thứ hai với tổn thất tối thiểu nhờ các phương tiện kỹ thuật. Do đó, các mục tiêu liên quan đến phát triển công nghệ đã được xác định và ban hành cho tất cả các cơ quan hữu quan. Công việc này, tất nhiên, đòi hỏi phải có sự huy động. Ở đây, chỉ riêng chính sách của nhà nước là không đủ. Tất nhiên, chúng ta đang mua các công nghệ mới và chúng ta đang hỗ trợ rất nhiều cho phát triển công nghệ, nhưng một trong những vấn đề quan trọng ở đây là đào tạo nhân sự. Tôi có thể nói rằng công tác này đã được đẩy mạnh trong một hoặc hai năm qua. Mọi người có thể không nhận thức được điều đó nhưng nếu không có đào tạo nhân lực thì sẽ không có sự đổi mới công nghệ. Hàng ngàn thanh niên Azerbaijan đã trải qua các khóa đào tạo và các chương trình đặc biệt gần đây. Phát triển công nghệ, số hóa, an ninh mạng, ứng dụng trí tuệ nhân tạo - tất cả những điều này sẽ trở thành một phần trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Các cơ quan chính phủ, khu vực tư nhân và tất cả các thành phần khác của xã hội phải sẵn sàng cho việc này. Nếu không, chúng ta sẽ tụt hậu so với các nước khác. Chúng ta không thể bị vượt qua. Chúng ta sống trong một khu vực và có những thế lực tập hợp lại để chống lại chúng ta, đến nỗi họ đang tìm kiếm cơ hội để làm hại chúng ta. Tôi đã nói điều này trong Chiến tranh Karabakh lần thứ hai và chiến dịch chống khủng bố - chúng ta đã di chuyển những tảng đá khỏi nhưng nơi được coi là không thể phá hủy, vì vậy họ sẽ không tha thứ cho chúng ta. Chúng ta nên biết điều này. Nếu ai nghĩ rằng họ sẽ buông tay, họ đã nhầm. Chúng ta phải sẵn sàng, chúng ta phải huy động và tất nhiên, xã hội của chúng ta phải sống trong yên bình. Tôi không thấy bất kỳ mối nguy hiểm hay mối đe dọa nào đối với Azerbaijan nhưng tôi biết tại sao - bởi vì họ biết rằng chúng ta sẽ không nương tay khi phản ứng và chắc chắn phản ứng đó sẽ xảy ra. Do đó, nếu chúng ta không đạt được sự phát triển công nghệ, nếu không chỉ có vài nghìn mà là hàng chục ngàn người Azerbaijan trong lĩnh vực này, chúng ta có thể bị vượt qua. Do đó, tôi nghĩ rằng tất cả các tổ chức và đồng thời là cả xã hội nên biết và xem đây là một nghĩa vụ.
Một mục tiêu quan trọng khác liên quan đến năng lượng tái tạo. Chúng ta cũng đang đi đầu và công việc đã được bắt đầu. Theo kế hoạch, khoảng 5.000 megawatt năng lượng tái tạo, các loại năng lượng mới, sẽ được tạo ra ở Azerbaijan vào cuối năm 2030 - chủ yếu là từ các nhà máy năng lượng mặt trời, gió và thủy điện. Con số tôi đã trích dẫn là hoàn toàn thực tế, nó dựa trên các hợp đồng đã ký. Các dự tính cho thấy một con số cao hơn, khoảng 10.000 megawatt. Do đó, chúng ta sẽ có thể xuất khẩu một lượng lớn khí đốt tự nhiên. Hầu hết điện sẽ được sản xuất bằng các nguồn năng lượng tái tạo. Chúng ta cũng sẽ đóng góp vào chương trình nghị sự về biến đổi khí hậu, đặc biệt là khi năm nay Azerbaijan sẽ đăng cai COP29 - hội nghị quốc tế lớn nhất thế giới. Do đó, mục tiêu của chúng ta liên quan đến năng lượng tái tạo rất rõ ràng. Tôi cũng phải nói rằng tất cả các dự án này đang được triển khai và sẽ được thực hiện bởi các nhà đầu tư nước ngoài. Có thể nói rằng chúng ta hiện đang chứng kiến một quá trình cạnh tranh giữa các nhà đầu tư nước ngoài. Bởi vì rất nhiều quốc gia muốn đầu tư vào lĩnh vực này ở Azerbaijan, chúng ta chưa từng có những cơ hội như vậy. Tuy nhiên, Tập đoàn Tài chính Quốc tế, một chi nhánh của Ngân hàng Thế giới, đã xác định tiềm năng điện gió của chúng ta ở mức 157.000 megawatt.
Công việc sẽ được tiếp tục trong lĩnh vực nhiên liệu truyền thống - dầu khí. Công việc đang được tiến hành để ổn định sản xuất dầu; Tôi nghĩ sẽ có kết quả trong tương lai gần. Chúng ta cần sản xuất dầu một cách bền vững, và chúng ta đã ra đặt nhiệm vụ này đối với các nhà đầu tư. Đã có sự quan tâm nhất định và những vấn đề này sẽ được giải quyết thông qua các mối liên hệ kinh doanh.
Về khí đốt tự nhiên. Chúng ta đã xuất khẩu khí đốt tự nhiên sang tám quốc gia. Nhu cầu lớn hơn, trước hết, tất nhiên, từ Liên minh châu Âu. Ngày càng có nhiều nước yêu cầu chúng ta giúp đỡ. Đây là những yêu cầu đối với chúng ta. Và chúng ta, với tư cách là một đối tác đáng tin cậy, luôn sẵn sàng giúp đỡ những nước gặp khó khăn. Chúng ta cung cấp sự giúp đỡ này và được đánh giá cao. Không phải lúc nào sự giúp đỡ của chúng ta cũng được đánh giá cao, nhưng về cơ bản, chúng ta hài lòng với tình hình hiện tại.
Trong tương lai, tất nhiên, chúng ta sẽ có xu hướng xuất khẩu gia tăng theo vào châu Âu. Cơ sở tài nguyên mới của chúng ta đã được ra mắt gần đây. Sau mỏ Shah Deniz, dòng khí đốt đầu tiên đã được sản xuất từ mỏ ngưng tụ khí Absheron, mỏ lớn thứ hai của chúng ta và chúng ta có thể sẽ sớm bắt đầu giai đoạn phát triển thứ hai của mỏ này. Sản xuất khí đốt từ các hồ chứa sâu của mỏ Azeri-Chirag-Guneshli được lên kế hoạch cho năm tới. Điều này sẽ giúp gia tăng cơ sở tài nguyên của chúng ta. Thêm vào đó, nhiều nhà đầu tư nước ngoài đã đề xuất bắt đầu sản xuất ở các mỏ dầu và khí ngưng tụ Umid, Babek, Shafag, Asiman và Garabagh. Trong quá khứ, các thế lực chống phá chúng ta lan truyền tin đồn rằng không có dầu ở Azerbaijan. Azerbaijan đã duy trì sản lượng dầu ở mức cao kể từ năm 1997 và xuất khẩu dầu sang nhiều nước. Họ nói rằng không có khí đốt ở Azerbaijan. Tất nhiên, điều này cũng vô nghĩa - các lĩnh vực tôi đã đề cập là bằng chứng rõ ràng về điều đó.
Tất nhiên, chúng ta sẽ tiếp tục công việc của mình trong lĩnh vực vận tải. Ngày nay, Azerbaijan được công nhận là một trung tâm giao thông toàn cầu. Chúng ta nhận được đơn đăng ký từ Tây, Đông, Bắc và Nam. Toàn bộ cơ sở hạ tầng giao thông trên lãnh thổ Azerbaijan đang trong trạng thái hoạt động. Một số tuyến đường sắt chỉ đơn giản là cần được hiện đại hóa, và chúng ta đang làm điều đó. Tình hình địa chính trị trên thế giới có lẽ không thể thay đổi trong thời gian ngắn. Trong hoàn cảnh như vậy, nhu cầu về cơ sở hạ tầng giao thông của chúng ta sẽ tăng hơn nữa.
Lợi thế của chúng ta là chúng ta đã thực hiện tất cả các dự án cơ sở hạ tầng cần thiết ở Biển Caspi - cơ sở hạ tầng đường sắt, đường cao tốc, cảng biển và nhà máy đóng tàu, đang hoạt động hết công suất hiện nay. Nhà máy đó từ khi được đưa vào hoạt động đã đạt công suất sản xuất tối đa nhờ vào các đơn đặt hàng.
Chúng ta có tám sân bay quốc tế và sân bay thứ chín đang được xây dựng ở Lachin. Vì vậy, chúng ta đã sẵn sàng. Hãy để những người chưa sẵn sàng làm công việc của họ và thực hiện các dự án cơ sở hạ tầng đang thiếu trong khu vực của họ. Tất nhiên, dựa trên kinh nghiệm quốc tế, chúng ta giới thiệu các cơ hội của mình với tư cách là một quốc gia quá cảnh. Tất nhiên, chúng ta sẽ nhận được cả cổ tức kinh tế và chính trị từ đó.
Azerbaijan là một quốc gia không giáp biển. Tuy nhiên, vì những lý do tôi đã đề cập, chúng ta đã trở thành một trong những trung tâm giao thông. Dần dần, vai trò của chúng ta sẽ tăng lên, và nhu cầu đối với chúng ta cũng sẽ tăng lên, giống như họ đã đề nghị chúng ta "Hãy cho chúng tôi khí đốt, cho chúng tôi khí đốt, chúng tôi không có đủ khí đốt". Tình hình sẽ tương tự với lĩnh vực giao thông vận tải.
Chúng ta không yêu cầu bất cứ ai cho bất cứ điều gì. Tôi đã làm tổng thống hơn 20 năm và cho đến nay tôi chưa yêu cầu bất cứ ai về bất cứ điều gì, bởi vì điều đó không cần thiết. Chúng ta là một quốc gia hoàn toàn tự cung tự cấp. Chúng ta ủng hộ hợp tác theo định dạng song phương và chính sách đối ngoại của chúng ta được thiết kế cho điều này - quan hệ công bằng, tôn trọng lẫn nhau, quan hệ tốt với nhau và, như họ nói, không can thiệp vào công việc nội bộ của nhau. Đây là những nguyên tắc của chúng ta. Chúng ta đã áp đặt các nguyên tắc này và thành công trong việc giúp các nguyên tắc này được chấp nhận.
Một nền kinh tế mạnh, một quân đội mạnh, sự ổn định trong nước, sự thống nhất giữa người dân và chính phủ là những yếu tố chính trong chính sách đối ngoại của chúng ta. Bởi vì chính sách đối ngoại, như mọi người đều biết, là sự tiếp nối của chính sách đối nội. Do đó, từ nay trở đi, chính sách đối ngoại của chúng ta sẽ được tiếp tục một cách rõ ràng và cởi mở. Ngày nay, cộng đồng thế giới đánh giá cao và ủng hộ chính sách của chúng ta. Nếu không thì 155 quốc gia sẽ không bầu chúng ta làm thành viên Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc. Nếu không thì 120 quốc gia sẽ không bầu chúng ta làm chủ tịch Phong trào Không liên kết. Nếu không thì cộng đồng quốc tế sẽ không quyết định tổ chức Hội nghị COP29 tại Azerbaijan.
Đôi khi chúng ta nghe nói rằng một số quốc gia hoặc một nhóm quốc gia muốn tiếp quản các chức năng của cộng đồng quốc tế và cố gắng nói thay đổi bộ mặt của nó. Khi họ không có gì để nói, họ nói rằng cộng đồng quốc tế sẽ không nhận thức rõ vấn đề này. Thứ nhất, đó là vấn đề khiêm tốn. Một nhóm 20-30 quốc gia không thể phát biểu thay mặt cho cộng đồng quốc tế chứ chưa kể đến một quốc gia đơn lẻ. Cộng đồng quốc tế đứng về phía chúng ta, cộng đồng quốc tế ủng hộ chúng ta trong Chiến tranh Karabakh lần thứ hai và chiến dịch chống khủng bố. Tôi nghĩ rằng danh tiếng quốc tế hiện nay của Azerbaijan không phải là một bí mật đối với bất cứ ai.
Chúng ta sẽ thực hiện các bước đi liên quan đến các tổ chức quốc tế. Trước hết, chúng ta sẽ tiếp tục nỗ lực trong khuôn khổ Tổ chức các quốc gia Turkic. Đây là một ưu tiên đối với chúng ta. Tôi muốn nói rõ ràng. Mọi người cần ý thức rõ ràng về chính sách hiện tại. Đây là tổ chức quốc tế chính đối với chúng ta vì đó là gia đình của chúng ta. Chúng ta không có gia đình nào khác. Gia đình chúng ta là cộng đồng các quốc gia Turkic.
Nếu bất cứ ai nghĩ rằng chúng ta nên tìm kiếm một gia đình ở nơi khác, tôi có thể nói rằng chúng ta không được chào đón ở bất cứ đâu và họ thậm chí không che giấu điều này nữa. Trong những năm trước, đặc biệt là trong thời gian chiếm đóng, họ đã cố gắng dụ dỗ chúng ta bằng những lời hứa để gây nhầm lẫn cho chúng ta, che mắt chúng ta, bây giờ những chiếc mặt nạ đó đã bị loại bỏ và có những đường phân chia rõ ràng hơn. Chúng ta đã không vẽ ra những đường phân chia đó; Chúng ta chống lại bất kỳ đường phân chia nào. Ngay cả ở Nam Caucasus, nơi chỉ có ba quốc gia, chúng ta có thể thấy rõ những đường phân chia này. Trong những hoàn cảnh như vậy, chúng ta có nên cúi đầu trước những người không muốn chấp nhận chúng ta ở đâu đó không? Tuyệt đối không! Gia đình chúng ta là cộng đồng các quốc gia Turkic. Chúng ta cảm thấy hoàn toàn ổn ở đó. Chúng ta có quan hệ anh em với tất cả các quốc gia là thành viên của Tổ chức các quốc gia Turkic, và chính sách của chúng ta là củng cố Tổ chức các quốc gia Turkic. Đó là vùng một địa lý rộng lớn, một lãnh thổ rộng lớn, một sức mạnh quân sự to lớn, một nền kinh tế đáng kể, tài nguyên thiên nhiên, các tuyến đường giao thông, dân số trẻ và đang phát triển, và các dân tộc từ cùng một nguồn gốc. Có thể có một liên minh nào mạnh hơn thế này không? Tất nhiên là không! Chúng ta phải nỗ lực chung để Tổ chức các quốc gia Turkic trở thành một bên hành động và trung tâm quyền lực quan trọng trên trường quốc tế. Chúng ta chỉ có thể đạt được điều này cùng nhau.
Tổ chức Hợp tác Hồi giáo luôn sát cánh với Azerbaijan trong và sau thời kỳ bị chiếm đóng, cũng như trong và sau Chiến tranh Karabakh lần thứ hai và chiến dịch chống khủng bố. Azerbaijan là một thành viên có giá trị của tổ chức này. Thái độ đối với tôn giáo Hồi giáo và tất cả các tôn giáo ở Azerbaijan được tổ chức này đánh giá cao. Tổ chức này đoàn kết tất cả các quốc gia Hồi giáo. Tất nhiên, sự chấp nhận và hỗ trợ các sáng kiến của chúng ta trong tổ chức này có một ý nghĩa đặc biệt.
Phong trào không liên kết. Mặc dù chúng ta đã bàn giao cương vị chủ tịch, chúng ta vẫn có mặt trong ba quốc gia dẫn đầu. Phong trào Không liên kết bước vào một cấp độ mới trong nhiệm kỳ chúng ta làm chủ tịch, và chúng ta chắc chắn không thể cho phép nó suy giảm ở bất kỳ mức độ nào. Tôi chắc chắn rằng điều đó sẽ không thể xảy ra. Về phần mình, chúng ta sẽ làm hết sức mình để củng cố Phong trào Không liên kết như một tổ chức. Nếu cần thiết, để giúp giải quyết các vấn đề mà các nước thành viên phải đối mặt, tất nhiên, chúng ta sẽ làm điều đó.
Nói chung, chúng ta nên mở ra những chân trời mới theo định hướng chính sách đối ngoại trong thời đại mới. Trong khi giai đoạn trước, định hướng chính trong chính sách đối ngoại của chúng ta là tìm giải pháp cho cuộc xung đột Armenia-Azerbaijan, thì ngày nay vấn đề này gần như không còn nằm trong chương trình nghị sự. Đây là lý do tại sao chúng ta nên ưu tiên cho các hướng đi mới trong chính sách đối ngoại. Chúng ta sẽ chủ động hơn nữa trong việc giải quyết các vấn đề thế giới cùng quan tâm, trong đó có biến đổi khí hậu. Chúng ta sẽ là chủ nhà và chủ tịch của COP29, chúng ta phải đi đầu trong cuộc chiến chống lại tư tưởng bài Hồi giáo trên thế giới. Chúng ta nên đồng hành cùng các nước đấu tranh chống chủ nghĩa thực dân mới. Chúng ta đang và sẽ tiếp tục thể hiện sự ủng hộ trong cuộc chiến xóa bỏ hoàn toàn chủ nghĩa thực dân mới và tàn dư lịch sử xấu xí đó khỏi bề mặt Trái đất. Những người chịu trách nhiệm về chủ nghĩa thực dân mới cũng nên biết rằng họ đã phát động một cuộc chiến tranh lạnh đối với chúng ta một cách vô ích. Chúng ta sẽ không để tụt lại phía sau. Chúng ta chưa bao giờ phòng ngự. Chúng ta sẽ thực hiện các biện pháp phản ứng thích hợp trước những hành động chống lại chúng ta, và những người đang chuẩn bị cho các kế hoạch xảo quyệt chống lại chúng ta, tôi chắc chắn, họ sẽ hối hận.
Cuối cùng là quan hệ Azerbaijan-Armenia. Không phải ngẫu nhiên mà tôi nêu vấn đề này vào cuối bài phát biểu của mình. Tôi nghĩ rằng tầm quan trọng của vấn đề này đã bị phóng đại. Và nó được thực hiện có chủ ý. Những người bảo trợ cho Armenia luôn muốn thảo luận về vấn đề này, để thể hiện nỗ lực của họ, để kéo lợi ích về phía họ, để trở thành người hòa giải. Đầu tiên, bên hòa giải ít nhất phải là một bên trung lập. Chúng ta biết những gì họ che giấu bên trong. Nhưng ít nhất bề ngoài, họ phải tuân theo một số quy tắc ngoại giao. Chúng ta không cần một bên đứng ra hòa giải trong vấn đề này. Tôi đã nói điều này trước đây và tôi muốn lặp lại nó một lần nữa từ bục này. Chúng ta đã giải quyết vấn đề của chúng ta. Chúng ta đã khởi xướng việc ký kết một thỏa thuận hòa bình với Armenia. Azerbaijan là tác giả của năm nguyên tắc nổi tiếng. Chúng ta cũng đã viết văn bản thỏa thuận hòa bình và gửi cho phía Armenia. Bây giờ, nếu Armenia muốn tuân thủ các quy tắc của luật pháp quốc tế, thỏa thuận này sẽ được ký kết. Nếu không và nếu các khiếu nại vô căn cứ tiếp tục được đưa ra chống lại chúng ta, thỏa thuận này sẽ không được ký kết.
Tuy nhiên, sẽ không có gì thay đổi đối với Azerbaijan. Tôi đã nói rằng chúng ta nên sẵn sàng cho những thách thức phía trước, cho những chính sách nhơ bẩn được tiến hành chống lại chúng ta. Do đó, tôi nghĩ rằng quá trình bình thường hóa quan hệ Azerbaijan-Armenia nên được loại bỏ khỏi chương trình nghị sự quốc tế. Bởi vì dường như mọi bên khác đều muốn giải quyết vấn đề này. Đừng can thiệp vào chuyện của người khác! Đây là lý do tại sao tôi không muốn dành nhiều thời gian cho chủ đề này vì nó không đáng nhắc đến. Chúng ta đã giải quyết vấn đề của chúng ta. Hôm nay chúng ta đang ở Aghdam, Fuzuli, Lachin, Jabrayil, Zangilan, Gubadli, Kalbadjar, Shusha, Hadrut, Khojaly, Aghdara, Asgaran và Khankendi! Kỷ nguyên mới này bắt đầu thành công. Tôi chắc chắn rằng nó cũng sẽ tiếp tục thành công. Chúc may mắn cho tất cả chúng ta trên hành trình này, chúc cho con đường của chúng ta trở nên rõ ràng!
Lễ tuyên thệ long trọng kết thúc.
x x x
Lễ tuyên thệ long trọng kết thúc.